Tôi xuất thân là một học sinh nghèo trực thuộc huyện ba vì. Hàng ngày chỉ biết cắp sách đến trường và hì hục học tập để mong có cuộc sống tốt đẹp khi thi đỗ đại học. Và rồi kết quả thi đại học cũng đã đến. Tôi được nhận vào trường Đại Học Bách Khoa Hà Nội. Niềm vui kèm với lỗi lo sợ vì sắp phải xa gia đình và xây dựng cuộc sống độc lập.
Sau khi vào đại học thì tôi phát hiện ra không như tôi hằng mơ ước. Hàng ngày phải lo về cơm áo gạo tiền và tham gia những tiết học thực sự rất khó hiểu và không biết tương lai đi về đâu. Có một ngày tôi ngồi buồn và nghĩ là mình sẽ phải tìm cho mình 1 cái gì đó giúp mình giải trí về tâm hồn, để có thể yêu đời hơn và tiến những bước tiến đầy khó khăn tiếp theo.
Cùng thời điểm đó, ai cũng nói là sinh viên gắn với cây đàn guitar. Tôi cũng nghĩ hay là mình tìm 1 cây đàn guitar để luyện tập. Nhưng trao ôi, tìm thử khóa học guitar sao mà khó quá trời, và các nốt của cây đàn nữa, xác định được nhạc lý thôi khéo tôi cũng phải 70 - 80 tuổi. Thế này còn gì là sinh viên, nên tôi vẫn chần trừ chưa đưa ra quyết định. Một ngày nọ khi trở về quê và tham gia 1 buổi hầu đồng. Lúc đó tôi lại nhận ra nhạc chầu văn hay thế, bay bổng và nghe cứ như kiểu remix của edm chứ không phải loại nhạc ảm đạm tiêu cực như guitar. Thế là tôi quyết định sẽ tìm cho mình 1 loại nhạc cụ về chầu văn để có thể tập luyện.
Sau nhiều ngày lang thang trên mạng, tìm hiểu mãi thì phát hiện ra cây đàn nguyệt (mà sau này có anh Trung Lương mang thi idol). Cây đàn này có 2 dây và có cảm giác cực kì dễ học. Lại có thể chế biến được nhiều loại nhạc trẻ nghe cứ dì dị. Thế là tôi quyết định chọn cho mình 1 cây đàn nguyệt để bắt đầu luyện tập.
Đàn nguyệt là một loại nhạc cụ dân tộc, mà người dân Việt Nam thì yêu đồ ngoại ghét đồ nội, nhưng lại thích ăn cơm mẹ nấu. Nên là tìm một khóa học đàn nguyệt khó lắm. Mà các trung tâm mở lớp về đàn nguyệt cũng khó cơ. Nhưng tôi với bản lĩnh là một sinh viên khoa công nghệ thông tin của đại học bách khoa hà nội. Nên tôi có khả năng tìm kiếm trên google siêu đỉnh luôn.
Sau bao nhiêu ngày tháng lò mò, tìm tòi. tôi cũng đã tìm ra khóa học đàn nguyệt 45 ngày: Khóa học.
Sau đó tôi lao vào học thử. Nhưng không ngờ lại dễ thế. Tôi miệt mài có 2 tuần mà đã có thể gẩy được vài bài cơ bản. Cầm cây đàn lúc đó oách lắm. Kiểu chả ai biết chơi nhạc cụ còn mình gẩy bài hát cứ tưng tưng. Còn mấy ông bạn học đàn guitar nữa. Toàn mang ra sờ chứ gẩy gì. Còn mình thì tay các kiểu di chuyển rõ điêu luyện. Hồi đó có bài tân bến thượng hải khá hót. Tôi học thử theo thì mất 1 tuần đánh được. Thế là ai cũng ngưỡng mộ.
Chính vì chơi đàn mà tôi có một tài lẻ vượt trội so các bạn. Mà trai ham sắc gái ham tài mà. Tôi được nhiều bạn nữ để ý hơn. Thế một ngày nọ, tình cờ đi xem phim tôi được thằng bạn dẫn theo đứa em xinh lắm. Xong rồi ngồi nó cứ khoe là tôi là biết chơi đàn dân tộc mà chơi hay lắm. Thế là về tôi kết bạn facebook các kiểu nhắn tin em kia trả lời trôi lắm, mà mình hỏi toàn câu ngu kiểu "em ăn cơm chưa", "em đang làm gì?". Thỉnh thoảng gẩy cho em nghe vài điệu về đàn nguyệt rồi gửi em xem. Kiểu lãng tử dã man.
Sau này thì các bạn biết rồi đó tôi đã tán đổ em. Ai cũng nghĩ là có người yêu và lại còn chơi nhạc cụ nữa thì làm sao mà học giỏi được. Nhưng ngược lại với lũ bạn suốt ngày cắm đầu vào game online thì tôi lại được giao du nhiều hơn, đi nhiều hơn. Và nhiều người giỏi muốn chơi với tôi. Nên từ đó mà kết quả học tập của tôi cũng rất là tốt.
Giờ thì tôi cũng đã đi làm với mức lương khá là ổn. Nhưng tôi vẫn kinh doanh thêm mảng nhạc cụ dân tộc. Và giúp đỡ nhiều bạn sinh viên để có thể tiếp cận với cả nền âm nhạc nước nhà.